Chiếc xe trượt tuyết đã hoàn thành nhiệm vụ của mình suốt hàng thế kỷ. Nó mang tính biểu tượng, vượt thời gian, và có lẽ là phương tiện duy nhất trên Trái Đất có thể tự hào xem ‘khả năng chui ống khói’ như một tính năng cốt lõi. Nhưng mỗi mùa Giáng sinh, luôn có một khoảnh khắc — thường là đúng lúc các chú lùn bắt đầu căng thẳng đến mức nướng bánh gừng như một cách tự trấn an — khi thực tế khẽ vỗ vai ông già Noel và nói, nhẹ nhàng nhưng dứt khoát: ‘Có lẽ ông nên chuẩn bị một phương án dự phòng’.

Năm nay, khoảnh khắc đó diễn ra trong một xưởng sửa chữa ở rìa Bắc Cực (Arjeplog chợt hiện lên trong đầu), nơi chiếc xe trượt tuyết đang được nâng lên giá, còn một chú yêu tinh thợ máy thì đang mang vẻ mặt mà người ta chỉ có khi vừa phát hiện ra một vấn đề mà trong cùng một câu lại xuất hiện hai từ: ‘kết cấu’ và ‘theo mùa’.
Ông già Noel cố giữ không khí nhẹ nhàng. Ông lúc nào cũng vậy. Ông pha trò rằng chiếc xe trượt tuyết ‘vẫn còn ngon’, dù nó kêu cót két như cánh cửa cũ trong một ngôi nhà ma. Chú yêu tinh không cười. Thay vào đó, cậu chỉ vào tấm bảng ghi chú và bắt đầu đọc ra phiên bản ‘lịch sự’ của sự thật: thanh trượt đã mòn, tay lái thì lỏng lẻo, phanh gần như chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng, và đàn tuần lộc đã đến mức bắt đầu hỏi liệu ‘tăng ca’ có phải là một khái niệm có thật hay chỉ là thêm một huyền thoại Giáng sinh nữa.
Ông già Noel thở dài. ‘Vậy cậu đề xuất gì?’ Chú yêu tinh mỉm cười, bởi vì cậu đã chờ suốt cả năm chỉ để nói ra điều này.
‘BMW’
Không phải xe cổ điển. Không phải lựa chọn hoài niệm. Cũng không phải thứ gầm rú như sấm, tự động ‘thông báo sự hiện diện’ của mình với mọi đứa trẻ đang ngủ say và cả những hàng xóm cảnh giác cùng chuông cửa gắn camera. Nếu ông già Noel thực sự làm việc này một cách nghiêm túc trong năm 2025, ông cần một thứ gì đó yên tĩnh, hiện đại, nhanh theo cách rất nhẹ nhàng, và đủ năng lực để xử lý mọi kiểu thời tiết — từ băng giá Bắc Cực đến mưa Florida chỉ trong cùng một giờ.
Ông cần xDrive. Không có gì phải bàn cãi. Lộ trình của ông già Noel không phải là một con đường, mà là mọi con đường. Đó là lối vào nhà trơn trượt chưa bao giờ được xúc tuyết, là con đường vòng cul-de-sac bóng loáng vì mưa đóng băng, và là ngôi làng miền núi nơi xe ủi tuyết chỉ là một lời đồn được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tất nhiên Rudolph vẫn có thể dẫn đường, vì truyền thống là điều quan trọng — nhưng ngay cả Rudolph cũng xứng đáng có một năm mà nhiệm vụ của cậu là định hướng, chứ không phải kéo.

Và đó là cách ông già Noel ngồi vào ghế lái của chiếc BMW iX3 hoàn toàn mới.
Đó là một lựa chọn trở nên hợp lý ngay khi bạn ngừng suy nghĩ như thể đang ở năm 1997. iX3 là một chiếc SUV, đồng nghĩa với việc nó đã đáp ứng đúng “mô tả công việc” ngay cả trước khi nói đến công nghệ. Dáng vẻ vững chãi, tính thực dụng, và thứ năng lượng kiểu “tôi có thể làm việc này cả ngày”. Nhưng đồng thời, đây cũng là cái nếm trải đầu tiên thật sự của kỷ nguyên Neue Klasse của BMW — mang theo cảm giác tinh tế rằng bạn đang bước vào thập kỷ tiếp theo trước khi phần còn lại của thế giới thậm chí còn chưa tìm thấy chìa khóa.
Giờ thì đến câu hỏi hiển nhiên mà những người theo chủ nghĩa truyền thống của ông già Noel sẽ hỏi đầu tiên: vì sao là iX3 chứ không phải một chiếc xe dùng động cơ đốt trong? Vì sao không chọn thứ gì đó có tiếng máy trầm hùng, nghe như dàn hợp xướng Giáng sinh đang khởi động?
Bởi vì ông già Noel không cần tiếng ồn. Ông cần cảm giác lướt.
Cầm lái iX3 mới, bạn sẽ có cảm giác rất “dị” mà xe điện làm cực tốt — nhẹ nhàng, mượt mà, và nhanh một cách lặng lẽ, như thể chiếc xe đang trượt trên bề mặt của thế giới thay vì phải vật lộn đi xuyên qua nó. Đó là cảm giác gần nhất mà một chiếc xe hiện đại có thể mang lại so với chiếc xe trượt tuyết khi nó vận hành đúng như bản chất của mình: lướt đi dễ dàng, không bị xao động bởi sự hỗn loạn bên dưới, khiến tốc độ trở thành ma thuật chứ không phải nỗ lực. Xe động cơ đốt trong có thể rất phấn khích, đúng vậy, nhưng nó cũng luôn “bận rộn” — rung, ồn, và lúc nào cũng cho bạn cảm giác nó đang phải làm việc rất vất vả. Còn iX3 thì giống như… chỉ đơn giản là đang di chuyển, như thể các quy luật ma sát là thứ có thể bỏ qua khi bạn có mô-men xoắn tức thì và khả năng truyền lực mượt mà.
Đó cũng là kiểu tốc độ không đánh thức em bé, không làm chó giật mình, và không kích hoạt ông hàng xóm luôn nghe thấy một tiếng động rất nhỏ rồi lập tức mở camera an ninh kiểm tra. Ở góc độ đó, một chiếc SUV điện không chỉ hợp lý — mà gần như mang tính thi vị. Ông già Noel vốn dĩ luôn là một “đặc vụ tàng hình”. Tiếng chuông xe trượt tuyết rất hay trên phim ảnh, nhưng nếu bạn muốn di chuyển qua thế giới mà không bị chú ý, thì sự im lặng mới là siêu năng lực thực sự.
Điều còn lại ông già Noel cần là không gian — và không phải kiểu “không gian quảng cáo” mơ hồ, nơi các hãng xe bảo rằng một chiếc vali sẽ vừa vặn hoàn hảo nếu bạn xoay nó ba vòng và tháo bánh xe ra. Ông cần không gian sử dụng thực sự: khoang hành lý không chớp mắt khi bạn quăng vào một chiếc túi trông như chứa toàn bộ hàng tồn kho của cả một cửa hàng đồ chơi. Một không gian có thể “nuốt chửng” những hộp quà hình thù kỳ quặc, quà tặng phút chót, và mọi loại thiết bị “phòng khi cần” kỳ lạ mà các chú yêu tinh nhất quyết mang theo chỉ vì ai đó từng xem một video sinh tồn, và từ đó trở đi không ai còn cảm thấy an toàn nếu thiếu một phương án dự phòng.

Đúng là một chiếc iX5 hay iX7 có thể phù hợp hơn, nhưng ông già Noel vẫn cần chờ thêm vài năm nữa cho điều đó.
Rồi đến chuyện sạc điện — nơi lịch trình của ông già Noel bắt đầu giống với đua xe thể thao hơn là truyền thống ngày lễ. Ông già Noel không dừng lâu. Ông chỉ dừng kiểu “pit stop”. Một khoảnh khắc ở đây, một khoảnh khắc ở kia — vừa đủ thời gian để hít vội hai chiếc bánh quy, gật đầu đầy lễ phép với ly sữa, rồi lại biến mất như một hồn ma nạp caffeine. Ý tưởng lãng phí thời gian ở trạm xăng chưa bao giờ thật sự phù hợp với huyền thoại Giáng sinh. Còn việc sạc nhanh, gọn gàng và có mục đích thì có.

Bên trong, iX3 là kiểu không gian mà ông già Noel thực sự có thể làm việc. Không phải theo nghĩa “trả lời email”, mà là kiểu “đêm nay rất dài và lưng tôi không được làm từ da tuần lộc”. Ông không cần một buồng lái đòi hỏi phải học hướng dẫn sử dụng lúc 2 giờ sáng. Ông cần sự thoải mái giúp mình luôn tỉnh táo, một khoang nội thất giữ được sự bình thản khi thế giới bên ngoài trông như một trình mô phỏng bão tuyết, và công nghệ hỗ trợ nhiệm vụ — chứ không biến nhiệm vụ thành một giao diện người dùng. Màn hình toàn cảnh Panoramic Display cùng hệ thống dẫn đường cũng có thể giúp ông tối ưu hóa việc giao quà hơn nữa.

Sau cùng, điều buồn cười nhất là tất cả những điều này chẳng hề mang cảm giác ông già Noel đang phản bội truyền thống. Nó giống như việc ông vẫn luôn làm: lặng lẽ thích nghi để guồng máy tiếp tục vận hành. Xe trượt tuyết chưa “chết”. Nó chỉ mang tính mùa vụ. Nó sẽ quay lại, được đánh bóng và đầy kiêu hãnh, ngay khi các chú yêu tinh hoàn tất quy trình sửa chữa mà họ khẳng định là “chắc chắn vẫn trong thông số cho phép”. Nhưng với năm 2025 — khi thế giới ồn ào hơn, camera ở khắp mọi nơi, và thời tiết khó lường hơn bao giờ hết — phương án dự phòng của ông già Noel cần phải hiện đại mà không đánh mất phép màu.
Vì thế, đúng vậy, năm nay ông già Noel tạm gác xe trượt tuyết để chọn BMW.
Ông lái chiếc iX3.
Rudolph vẫn dẫn đường, dĩ nhiên rồi.
Chỉ là… cậu không còn phải kéo nữa.
(Theo BMWBLOG)